(GMTCH14) Nhà thơ lão thành ấy dùng bút danh Trường Sơn để lưu giữ những kỷ niệm về “một thời xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước”. Năm 2021, Trường Sơn sáng tác nhiều bài thơ hay dạt dào cảm xúc, đặc biệt về Ngày Báo chí cách mạng Việt Nam 21/6. Diễn Đàn Doanh Nhân Toàn Cầu xin chia sẻ cùng bạn đọc.
Nhà thơ Trường Sơn.
Tác giả Trường Sơn tên thật là Trần Tấn Lân, năm nay ông 66 tuổi với 37 năm tuổi Đảng, quê ở xã Mỹ Chánh, huyện Phù Mỹ, tỉnh Bình Định. Ông tham gia kháng chiến chống Mỹ cứu nước và chiến đấu trực tiếp ở chiến trường miền Đông Nam bộ từ tháng 03/1973 đến tháng 9/1976.
Sau 30/4/1975, Trường Sơn tốt nghiệp đại học Kinh tế Đà Nẵng và làm việc tại cơ quan nhà nước tỉnh Bình Định. Từ năm 2000, ông làm giám đốc điều hành các dự án: Hạ tầng cơ sở nông thôn (CBRIP), dự án World Bank (WB) tại Bình Định cho đến năm 2010 nghỉ hưu và chuyển về sống ở quận 2, TP.HCM.
Trong thời gian công tác, ông đã viết đăng nhiều tin, bài chuyên ngành trên báo Lương thực, Nông nghiệp, Tài chính, Đầu tư, báo đài Bình Định. Trường Sơn sáng tác nhiều thể loại thơ mang nhiều cảm xúc. Tưởng nhớ về thời hào hùng của bộ đội trên rừng Trường Sơn, ông viết về phong cảnh, thiên nhiên, cảm tác về những nơi mình đi qua như bài “Quê Mạ”, ông viết về chuyện đời thường, con người và xã hội… Gần đây, ông viết về chiến dịch chống dịch Covid, đặc biệt viết về nghề báo để dành tặng những người hoạt động trong ngành báo chí.
Diễn Đàn Doanh Nhân Toàn Cầu xin giới thiệu chùm thơ của Trường Sơn đến với bạn đọc:
Huyền tích Trường Sơn "một thời xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước".
QUÊ MẠ
Về thăm thành Huế một ngày mưa
Dòng chảy sông Hương đò vẫn đưa
Em gái chống, chèo nghiêng nón lá
Dịu dàng thanh tú dễ thương chưa.
Tràng Tiền thơ mộng, giọt rả rích...
Núi Ngự bình yên... Thiên Mụ chùa
Gió lướt hàng cây rung cánh biếc
Nam Giao vẳng vọng khúc ca xưa.
(Trường Sơn)
CHUNG TAY CHỐNG DỊCH
COVID lây truyền... trẻ đến già
Thi hành giãn cách không vào - ra
Lực lượng thành phố đà quyết liệt
Khoanh vùng dập dịch cứu dân ta.
Truyền giáo Phục Hưng lén tụ họp
Gây họa cộng đồng luật không tha
Đêm... ngày lãnh đạo bám cơ sở
Chiến trận xông pha giữ nước nhà.
(Trường Sơn)
YÊN BÌNH
(Viết tặng các nhà báo hưu trí).
Ngày xưa làm báo xông pha
Ngày nay sức yếu điệu đà lướt phây
Ngày xưa viết lách chắc tay
Ngày nay gác bút nhìn mây yên bình
Ngày xưa mắt mũi đẹp xinh
Ngày nay bạc tóc soi hình ngẩn ngơ
Ngày xưa vóc dáng như mơ
Ngày nay gối mỏi lững lờ, ngâm nga
Ngày xưa bay bổng cao, xa
Ngày nay quanh quẩn ở nhà thủ dinh
Ngày xưa vui đón bình minh
Ngày nay đôn hậu tự tình hoàng hôn
Vẫn còn đấy... tấm lòng son
Hẹn ngày nắng đẹp
Sài Gòn đoàn viên!
(Trường Sơn)
CÁNH CHIM KHÔNG MỎI
(Viết tặng bà xã - cựu nhà báo)
Chuyện về một nữ phóng viên
Hôm nay nhớ lại triền miên bao ngày
Thời xưa điện “đóm” lắt lay...
Muốn dùng tư liệu chạy ngay đi tìm
Đời nhà báo tựa cánh chim
Một xe đạp một con tim dâng trào
Miền trung trưa nắng gắt gao
Thân gầy bụng đói cồn cào ruột gan
Mùa mưa gió bão ngập tràn
Đường đi cơ sở muôn vàn khó khăn
Kiên gan... sâu sát, gần dân
Đảo xa miền núi khi cần đến ngay
Làm rồi, học nữa hăng say
Bao đêm thức thảo tin, bài héo hon
Tay cầm viết, tay bồng con
Trẻ thơ nồng giấc mẹ còn việc công
Yêu nghề phải biết sâu, nông
Tinh thông bản lĩnh giữa dòng đại dương
Tiệc tùng tay bắt, mặt mừng
Và khi tác nghiệp hiện trường hắt hiu
Gia đình chịu khó, nâng niu
Cơm ngon canh ngọt sớm chiều phu thê
Con ong cần mẫn đi... về...
Cha già, mẹ yếu trăm bề thảo ngoan
Ghé vai gánh việc công đoàn
Chăm lo đời sống của toàn cơ quan
Không hề oán trách, thở than
Gia đình, bè bạn dịu dàng mến thương
Tuổi xuân đỏ lửa chiến trường
Huy chương quân báo vết thương trên mình.
Vào nghề báo, nhập Nghĩa Bình
Nhiều năm tách tỉnh thâm tình vẫn vương
Đâu cần danh vọng phô trương
Chẳng ham thần thế nhịn nhường bạn ta
Vuông tròn việc nước việc nhà
Niệm tâm hướng thiện về già yên vui
Nghỉ ngơi mười mấy năm rồi
Đồng môn đồng nghiệp không vơi tấm long
Phong Lan vẫy gió vừng đông
Non cao, biển rộng thắm hồng lời ca
Vạn ngày... ngọn bút không tà
Bước chân an lạc nhìn hoa mỉm cười.
(Trường Sơn)
SÔNG GIỒNG
(Con sông chảy qua Tp Thủ Đức)
Sông Giồng nước chảy về đâu
Chiều buông cá quẫy lên màu phù sa
Xuôi bờ hoành tráng, nguy nga
Kề nhau với những tòa nhà vươn cao
Triều dâng tiếng sóng dạt dào
Nhẹ nhàng mây gió... len vào câu thơ.
(Trường Sơn)
XÓM NGHÈO
(Ngày thành phố giãn cách do Covid)
Hột gà nướng, cá viên chiên
Bánh giò, xôi khúc lặng yên phố hè
Lượn vòng hẻm ngõ vắng hoe
Chơi vơi rao bán lệ nhòe nắng trưa
Những ngày ế ẩm chiều mưa
Mẹ già, con trẻ rau dưa tháng ngày
Phố phường sống tạm lắt lay
Dân nghèo xóm trọ đêm nay ví dầu.
(Trường Sơn)
Mạc Tường Vi - Hoa Nắng