Ngô Dương Hải: Thơ là những dòng ký ức

Đăng bởi : Trà My . Ngày : 2021-06-17 16:03:47
 

(ceotoancau.vn) Sinh ra và lớn lên trên quê hương đồng chiêm trũng thuộc huyện Hà Trung (Thanh Hóa), Ngô Dương Hải làm thơ để ghi lại những dòng ký ức về một tuổi thơ vất vả, hòa mình cùng thiên nhiên....

Tác giả Ngô Dương Hải.

Ngô Dương Hải có tên thật là Ngô Văn Liên sinh năm 1969. Ông sinh ra và lớn lên trên quê hương đồng chiêm trũng thuộc huyện Hà Trung (Thanh Hóa). Thơ của Ngô Dương Hải là những dòng ký ức về một tuổi thơ vất vả, hòa mình cùng thiên nhiên cây cỏ, ngang dọc ruộng đồng trên lưng trâu, ung dung ngả mình bên bờ đê đón gió, sống yên bình bên thôn xóm và tình thâm.

MẸ TÔI

Mẹ tôi gánh cả chợ quê

Gánh luôn con dốc triền đê cuối chiều,

Mẹ tôi gánh gió nâng diều

Bao nhiêu giông tố... Bấy nhiêu gánh đời.

 

Mẹ tôi gánh võng ầu ơi

Gánh luôn cả những mây trôi thu vàng,

Tháng năm gánh nắng chang chang,

Tháng mười gánh những trái ngang của trời.

 

Gánh thương gánh nhớ ở đời,

Gánh đông rét buốt … mưa rơi lạnh lùng,

Gánh chờ, gánh đợi nhớ nhung,

Gánh cong đòn gánh … nước cùng đạn bom.

 

Gánh trời lưng mới lom khom,

Gánh câu chung thủy cho tròn đạo gia,

Gánh đêm sương trắng sao sa,

Gánh bình minh đỏ đường xa chợ đời.

 

Còn bao nhiêu gánh Mẹ ơi,

Còn bao gánh nữa chưa rời khỏi vai,

Còn đây cả gánh tương lai,

Còn đây gánh cả đường dài con đi…!

(Ngô Dương Hải)

THỜI ĐÃ XA ...

Ngày xưa ta đã một thời,

Chăn trâu cắt cỏ, cũng ngồi gốc đa,

Cũng từng bão táp mưa sa,

Cũng từng cơm nắm đem ra ngoài đồng

 

Tắm mưa cả lũ tồng ngồng,

Rúc vào ruộng lúa, đòng đòng lấy ăn,

Tìm chim trong đám cỏ năn,

Ngăn sông tát cá cả năm sáu ngày.

 

Nhai trầu, thử chút có say?

Chống thuyền xúc ốc, ai hay trăng cười

Kéo te, tát tép học người

Ngoi lên, lặn xuống, sông đời mênh mang

 

Cũng nhìn mây đỏ giăng ngang,

Đua trâu té nước trận dàn trẻ trâu.

Cũng từng ngủ giữa đồng sâu,

Lúa thơm ngào ngạt, gió lùa mơn man.

 

Cũng từng đi mót khoai lang,

Tháng ba ngày tám bụng đang cồn cào...

Cũng từng vạch lá, xé rào,

Trộm cây, lấy trái, ta nào cùng ăn.

 

Lạnh đông đêm ngủ không chăn,

Lửa hồng đốt giữa đồng nằm đón sương.

Nhìn mây cũng thấy vấn vương,

Quê mình nghèo lắm, người thương lấy người!

(Ngô Dương Hải)

THÈM…!

Thèm ngả mình trên bờ đê đón gió,

Sáng mai ngày xách giỏ đi câu,

Thèm ngắm nhìn những cánh buồm nâu,

Đêm trăng sáng dõi mắt nhìn sóng bạc!

 

Nắng tháng năm tiếng gà ai cục tác,

Dưới gốc cây bà ru cháu ơi à,

Khói lam chiều, trâu đủng đỉnh đồng xa,

Đêm dần xuống, lập lòe hoa đom đóm.

 

Thèm dung giăng, thuở xưa còn để chỏm,

Ô ăn quan, đánh trận giữa sân đình,

Mực mồng tơi – Nét chữ chẳng kém xinh,

Lặn thi nhé, ai dài hơi sẽ thắng!

 

Tóc vàng hoe có mùi thơm của nắng,

Trái bưởi non chia nhau đắng cũng cười,

Ké vò đầu ta cứ đổ tại ngươi,

Chuồn chuồn ớt là tù binh be bé!

 

Lũ kiến vàng thấy mùi thơm ngấp nghé,

Chuồn chuồn ơi cánh rụng rã rời!

Ta muốn mày cắn rốn để tập bơi,

Rốn chưa cắn đã rã rời thân xác!

 

Cô bé xưa thường nhìn tôi ngơ ngác,

Vắng xa rồi - em Cô Tấm nhà ai?

Chợt giật mình có ai nói bên tai,

“Chào chú đi con! Anh … vừa về tới ạ?”

(Ngô Dương Hải)

Trà My

There are no comments yet.
Yêu cầu xác thực

Bạn phải đăng nhập để viết bình luận.

Đăng nhập
;
TIN CHUYÊN MỤC LIÊN QUAN

QUẢNG CÁO