Nhà thơ Bích Bửu - Tâm trạng mồ côi của tuổi thơ trở về trong mùa Vu Lan

Đăng bởi : Mạc Tường Vi . Ngày : 2021-08-11 15:58:05
 

(GMTCH11) Người mẹ ra đi đã để lại nỗi xót xa trong ký ức tuổi thơ mà thơ của Bích Bửu dai dẳng đến tận bây giờ. Tháng 7 lại về, tháng của mùa Vu Lan báo hiếu cha mẹ, tháng để mỗi người trong chúng ta cùng dành những tình cảm yêu thương, trân trọng nhất để gửi tới đấng sinh thành.

Nhà thơ Bích Bửu.

“Đã đến lễ Vu Lan

Mẹ đánh mất của con

Một đóa hoa hồng đỏ”

(Thương Mẹ, Bích Bửu)

Nhà thơ mồ côi mẹ từ lúc 13 tháng tuổi,

Nhà thơ Bích Bửu là đứa con sống trong sự thiệt thòi của cuộc đời này. Nhà thơ mồ côi mẹ từ lúc 13 tháng tuổi, sống trong vòng tay của cha và bà nội. Ký ức tuổi thơ mãi mãi in đậm trong cô không thể nào quên, để khi đọc những vần thơ của cô ai cũng rưng rưng cảm động.

“Sao mẹ vội lìa đời

Khi con còn khát sữa

Con đâu biết là mẹ không còn nữa

Tập nói chưa rành con gọi mẹ mòn hơi”

 (Công Cha Nghĩa Mẹ, Bích Bửu)

Những bài thơ về mùa Vu Lan báo hiếu của nhà thơ Bích Bửu đã nói lên nỗi lòng của những người con trước những hy sinh, vất vả của cha, của mẹ, đồng thời cũng là những lời tri ân thành kính và sâu sắc nhất của những người con gửi tới cha mẹ, những người có ơn trời biển sinh thành và dưỡng dục.

“Con ấm đầu cha ăn ngủ không ngon

Cha thay mẹ từ miếng cơm, viên thuốc

Chăm chút con từ chiếc gương, cái lược

Cha âu yếm, gội đầu lau tóc ướt cho con”

(Công Cha Nghĩa Mẹ, Bích Bửu)

Mỗi người sẽ có cách thể hiện tình cảm của mình với cha mẹ, ông bà khác nhau. Thơ Bích Bửu đã diễn tả sự đau thương tiếc nuối với tấm lòng hiếu thảo vô bờ bến đối với cha mẹ, ông bà tổ tiên. Thế Giới Doanh Nhân xin giới thiệu chùm thơ Vu Lan của nhà thơ Bích Bửu đến với bạn đọc.

 

HỒI ỨC

 

Một em bé mười ba tháng tuổi

Có thể bi bô tập nói

Có thể chập chững bước đi

Còn con, con biết những gì

Khi được mười ba tháng tuổi?

Chỉ biết rằng thân thể con yếu đuối

Vì sữa mẹ thay bằng cháo loãng, nước cơm sôi!                                                      

 

Mẹ bỏ đi rồi

Ôm con cha khóc…

Nhưng lại bảo rằng “con ngoan, hãy nín!”

 

Ôm cổ cha rồi

Con vẫn khóc hoài

Gọi mẹ!

Lớn lên, mỗi lần nghe người thân kể

Lòng con lại quặn thắt nhớ mẹ, thương cha!

Cuộc đời con nhiều năm tháng trôi qua

Vẫn luôn tưởng tượng về em bé mười ba tháng tuổi
                                 

Đêm ngày gọi mẹ:

Mẹ ơi! Mẹ ơi! Mẹ ơi!

Mòn hơi!

Khản cổ!

 

Ôi! Một em bé nhỏ

Thật đáng thương!

Là con

Tám mươi năm trước!

Mất mẹ khi mới mười ba tháng tuổi

Đã oằn mình với bao khổ sở, gian lao!

Để luôn tự hào

Rằng con là người giữ tròn hiếu thảo

Bằng tính nhân hậu

Bằng tâm an hòa…

Con đã vâng lời dạy của cha

Biết tự sửa mình để làm điều hay, điều tốt!

 

Mấy dòng hồi ức

Con bày tỏ nỗi lòng

Bằng tất cả tâm thành nhớ Mẹ, thương Cha!

Bích Bửu

   

THƯƠNG MẸ 

 

Đã đến lễ Vu Lan

Mẹ đánh mất của con

Một đóa hoa hồng đỏ!!!

 

Mẹ của con đâu nỡ

Bỏ con cháu mà đi!

Quỳ trước Phật từ bi

Lòng chúng con tan nát!

 

Khấn cầu trong nước mắt

Mẹ siêu thoát vong linh

Sớm lên cõi vĩnh hằng

Xa lụy phiền trần thế!

 

Từ nay không thấy mẹ

Nhìn chiếc ghế mẹ ngồi

Qua gian phòng mẹ ngủ

Mẹ đâu còn tựa cửa

 

Trông con cháu ngoài sân

Đâu giọng mẹ thân quen

Với lời vàng khuyên nhủ

Lời chuyện trò an ủi

 

Khi con gặp buồn vui...

Nỗi thương tiếc ngậm ngùi

Dâng trào lên khoé mắt

Lòng xót xa quặn thắt!

 

Vu Lan đã đến rồi

Con của mẹ mồ côi

Phải cài bông hồng trắng!

Một nỗi đau dai dẳng

 

Buồn biết thuở nào nguôi

Thương mẹ quá! Mẹ ơi!

Bích Bửu

 

CÔNG CHA NGHĨA MẸ

                           

Mẹ thân yêu ơi!

 

Sao Mẹ vội lìa đời

Khi con còn khát sữa?

Con đâu biết là Mẹ không còn nữa

Tập nói chưa rành con gọi Mẹ mòn hơi!

 

Đứt ruột bà ru khản tiếng à ơi!

Chị Hai dỗ khéo “Mẹ về chơi bên ngoại”

Nhiều lần khóc ngất, con thiếp đi vì đói

Con lớn dần bằng cháo loãng, nước cơm

 

Tuổi thơ con với thể xác gầy còm

Vẫn luôn luôn là học sinh xuất sắc

Công tác xa về, cha con thường nhắc:

“Út sẽ là niềm kiêu hãnh của Cha!”

 

Nằm trong lòng Cha, tủi thân, con khóc oà!

Con sung suớng có người Cha thông thái

Con khoe bạn bè rằng cha thật quảng đại

Thật hiền từ và rất quý yêu con

 

Con ấm đầu Cha ăn ngủ không ngon

Cha thay Mẹ từ miếng cơm, viên thuốc

Chăm chút con từ chiếc gương, cái lược

Cha âu yếm gội đầu, lau tóc ướt cho con

 

Cha khuyên con: “không được viết thơ buồn

Phải tranh đấu, phải vươn lên mãi mãi”

Cha bảo: “Con nhìn kìa loài cỏ dại

Mọc trên đất cằn, nắng hạn vẫn xanh tươi”

 

Giờ mẹ cha đều xa lánh cõi đời

Đau xót lòng con một trời thương nhớ!

Tết đến với con còn ai may áo mới

Chiếc áo tuổi thơ rực rỡ, thơm lừng

 

Cha cười vui khi thấy con reo mừng

Ôi nụ cười vô cùng thân thương, trìu mến

Nụ cười cho con niềm tin và mệnh lệnh:

“Đường đời con chớ vấp ngã chông chênh!

 

Giữ nề nếp gia phong, không sống ươn hèn

Giữ kỷ niệm mẹ cha từ cây cau, giếng nước...”

Mỗi việc tốt, điều hay con có được

Đều nhờ vào ân đức của mẹ cha

 

Danh tiếng mẹ cha và truyền thống ông bà

Con giữ mãi, cho danh thơm còn mãi!

Bích Bửu

  

CHÂN DUNG TỰ HỌA

·         Thể Yết hậu

 

Thuở nhỏ tên thường gọi“Mít ướt!”

Khóc nhè, làm nũng…, rồi từng bước:

Làm duyên, làm dáng, làm… nhà thơ

Được!

 

Thế sự dở hay cũng hững hờ

Tình, tiền nhiều ít vẫn im rơ

Vẽ mây, tả gió, hồn lơ lửng

Mơ!

 

Hăm hở sáng chiều thật sốt sắng

Họp hành, bơi lội, dù mưa nắng

Nhạc thơ gửi khắp bốn phương trời

Tặng!

 

Tiễn cô gái trẻ thuở xa quê

Đón cụ bà nhăn nheo trở về!

Cỗ máy thời gian tàn nhẫn “biến”

Ghê!

Bích Bửu

  

SUỐI NGUỒN YÊU THƯƠNG   

 

Suối nguồn nào cho con bơi con lặn

Con đắm chìm trong muôn vạn yêu thương?

Tuổi thơ con là cả một thiên đường

Bao kỷ niệm từ ơn cha, tình mẹ

 

Nguồn yêu thương mãi tuôn trào lặng lẽ

Từ ông bà, cha mẹ đến cháu con

Không suối nguồn nào sâu rộng dạt dào hơn

“Suối nguồn yêu thương” của tình thâm ruột thịt

 

Cha mẹ thương con bao nhiêu vẫn ít

Con yêu cha mẹ nhiều, còn có lúc lãng quên!

Vạn lời thơ không kể hết nguồn cơn

Chỉ mong chuyển tải chút nghĩa tình thảo hiếu

 

Đọc… để đồng cảm, để lắng nghe, thấu hiểu

Để mở lòng cho và nhận dòng suối yêu thương!…

Bích Bửu

  

 NHỮNG MẢNH GHÉP ĐỜI TÔI

 

Cám ơn cha cho con đôi mắt sáng

Con biết ơn mẹ mái tóc bềnh bồng

Thừa hưởng của cha tính chân thành thẳng thắn

Học tập từ mẹ vẻ trầm tĩnh, bao dung.

 

Cha thông minh, luôn nhìn xa, hiểu rộng

Mẹ hiền lành, giỏi gia chánh nữ công

Cha mẹ ban cho con tâm hồn trong sáng

Răn dạy con tứ đức tam tòng…

 

Con hãnh diện được làm con của mẹ

Càng tự hào là con gái của cha

Cha đã quên mình vì quê hương, xứ sở

Con chỉ biết làm thơ ca ngợi nước non nhà!

 

Mẹ cha giờ đây chỉ còn là di ảnh

Nhưng trong con cha mẹ sống rạng ngời

Cha mẹ phân thân vào con từng mảnh ghép

Thương mẹ cha! Con giữ các mảnh ghép không rời!

Bích Bửu

 

THẦM THÌ LỜI KHẤN

 

Con về đây thăm mẹ cha chú bác

Viếng tổ tiên giữa đồng cát hoang sơ!

Chung quanh con vắng lặng như tờ

Những ngôi mộ thân yêu mong chờ con trở lại.

 

Đốt nén hương, lòng con buồn tê tái!

Con cúi đầu cung kính vái mẹ cha

Cáo lỗi tổ tiên, tạ tội với ông bà

Phận con gái xa quê nhà đi biền biệt.

 

Bảy mươi chín năm cuộc đời, con còn chưa biết

Đường đời con rồi hơn thiệt ra sao?

Thế thái nhân tình trong đục thế nào?

Nhưng con nguyện ngẩng đầu nhìn thiên hạ.

 

Tình mẹ cha như núi cao biển cả

Con lại tìm về khi vấp ngã, đắng cay!

Bao tháng ngày con tận tuỵ đắp xây

Một gia đình sum vầy và êm ấm...

 

Cha mẹ cho con một tâm hồn đằm thắm

Con khắc ghi sâu đậm những thâm tình

Báo hiếu mẹ cha, con nguyện sống nghĩa tình

Toàn tâm vun đắp cho gia đình, dòng họ​.

 

Đem tiếng thơm về kính dâng cha mẹ

Bằng cả tâm hồn, trí tuệ, văn chương...

Nước mắt tràn mi, không giải được u buồn

Nhưng lời thầm thì với mẹ cha làm lòng con dịu lại.

 

Trước mặt, sau lưng, một vùng trời quan tái!

Con phải ra đi, về lại với đời thường

Ngoái đầu nhìn nghĩa trang, lòng trĩu nặng luyến thương

Xin phò trợ cho con trên từng bước đường con phải sống!

Bích Bửu

Nhà thơ Bích Bửu là Hội viên Hội Nhà Văn TP.HCM; Hội viên Hội thơ Đất Quảng tại TP.HCM.

Nhà thơ Bích Bửu có nhiều tác phẩm thơ ca đạt giải Nhất toàn quốc được cộng đồng yêu thơ mến mộ.

Nhà thơ Bích Bửu tên thật là Lê Thị Bích Bửu. Bút danh: Bích Bửu; Hội viên Hội Nhà Văn TP.HCM; Hội viên Hội thơ Đất Quảng tại TP.HCM.

1. TÁC PHẨM THƠ ĐÃ PHÁT HÀNH: gồm 6 tập thơ: 1/ Tình Lá Cỏ (Nhà xuất bản Thanh Niên năm 2004); 2/ Hạt Sương Long Lanh (Nhà xuất bản Văn Nghệ năm 2007); 3/Thi Thoại (Nhà xuất bản Văn học năm 2010); 4/ Suối nguồn yêu thương (Nhà xuất bản Trẻ năm 2014); 5/ Chuyện của bé (thơ nhi đồng, năm 2014); 6/ Giao cảm (Nhà xuất bản Hội Nhà Văn năm 2017).

2. TÁC PHẨM CD NGÂM THƠ VÀ CD NHẠC PHỔ THƠ ĐÃ PHÁT HÀNH:

* CD NGÂM THƠ: có 2 CD: “Gia Tài Cho Con” 1 và 2.

* TÁC PHẨM NHẠC TỪ THƠ BÍCH BỬU ĐÃ PHÁT HÀNH" có 4 CD: CD Kho Báu Của Mẹ năm 2007; CD Hương Trầm Quê Tôi năm 2010; CD Vui quá cuộc đời năm 2014; CD Lời Yêu Thương năm 2018.

3. GIẤY KHEN      

-         Giấy khen của Trung tâm Văn hóa Quận 2

-         Giấy khen của Trung tâm Văn hóa Quận Tân Bình.

4. GIẢI THƯỞNG: 

-  Giải Bạc cuộc thi thơ “Tác phẩm vàng” toàn quốc, năm 2011 (không có giải vàng) (Do CLB Sáng tác văn học nghệ thuật Việt Nam tổ chức);  

Giải Nhì cuộc thi thơ Quốc Gia “Hương thơ đất Việt” năm 2013 (không có giải Nhất);

Giải Nhất cuộc thi thơ “Đất nước tinh yêu” toàn quốc năm 2014 (Do Viện Khoa học Phát triển Nhân lực Kinh tế và Văn hóa Việt Nam tổ chức);

-  Giải Nhất cuộc thi thơ Đường luật “Hương cội nguồn” toàn quốc năm 2018 (Do Báo Điện tử Văn Hiến Việt Nam tổ chức);

* NHỮNG TÁC PHẨM VỀ CHỦ ĐỀ MẸ ĐÃ ĐẠT GIẢI THƯỞNG: 

- LỤC BÁT MẸ VÀ CON

- MỘT NGÀY KIA

Mạc Tường Vi

There are no comments yet.
Yêu cầu xác thực

Bạn phải đăng nhập để viết bình luận.

Đăng nhập
;
TIN CHUYÊN MỤC LIÊN QUAN

QUẢNG CÁO